Anh chủ chơi em hầu gái thỏ đen nóng bỏng, lại mới sực nhớ ra thì dường như nhõ hết giận tôi rồi thì phải? Hôm qua thì làm mặt lạnh rồi chửi tôi chí chóe trong nhật ký, mà hôm nay lại ôm lấy tôi làm như ngày hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra. – Hết giận rồi à – tôi bất giác hỏi… – Còn – cái giọng lí nhí kèm theo chút ngại ngùng… – Còn vậy sao ôm chặt ghê vậy, giận thì người ta phải làm mặt lạnh chứ – tôi trêu… – Vậy thì lạnh, Lảo pản chơi em hầu gái thỏ đen nóng bỏng trả đó chẳng thèm – nhõ giận dỗi buông tôi ra và ngồi tít ra phía đằng sau… Tôi bật cười vì cái tính trẻ con của